†ý†ởn.yourme.net
Chỉ mất 2 phút bạn đã có ngay 1 tài khoản đẻ truy cập vào diễn đàn.†ý†ởn.yourme.net
Chúc các bạn một ngày thành công!
†ý†ởn.yourme.net
Chỉ mất 2 phút bạn đã có ngay 1 tài khoản đẻ truy cập vào diễn đàn.†ý†ởn.yourme.net
Chúc các bạn một ngày thành công!
†ý†ởn.yourme.net
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

†ý†ởn.yourme.net

Điểm Đến Của Sự Giải †oả Căng †hẳng...
 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 34

Go down 
Tác giảThông điệp
†ý†ởn
Admin
†ý†ởn


Tổng số bài gửi : 142
Join date : 11/08/2010
Age : 34
Đến từ : ¯™«...Học √iện Qúy †ộc... »™¯

-Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 34 Empty
Bài gửiTiêu đề: -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 34   -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 34 EmptyThu Oct 07, 2010 2:50 pm







- Xuống phòng khách đi, có người tìm.

- Ai thế? Sao phải thậm thụt thế? Hoàng Tâm hả?

- Xời, đừng nhắc đến nó, bực mình giờ...

- Thế ai?

- Cứ xuống đi thì biết.

Nó cũng đoán ra người đến là ai, chắc lại mẹ nó đến giáo huấn, dặn dò chứ gì? Không thì lão Zun làm sao co rúm thành một nhúm thế được^-^. Nhưng nhìn cái dáng cao cao đang ngồi trên ghế sofa, nó mới biết là nó đoán trật lất. Anh đến tìm nó ư? Càng học nhiều về Tâm lý học, nó càng biết cách tự kiểm soát bản thân, bằng chứng là nó không chạy ào xuống để ôm chầm lấy tấm lưng thân thương kia, mà vẫn chậm rãi gõ từng nhịp khô khốc xuống cầu thang.

Phong quay lại. Nhìn mặt anh lúc này, kể cả đứa ngu nhất quả đất cũng nhận ra thái độ của anh, ...giận dữ...

- Chào...

Chưa kịp để nó nói hết câu, Phong đã hét lên:

- Em coi anh là gì hả? Em định đi mà không nói với anh câu nào sao?

- Em xin lỗi_nó cắn môi.

- Xin lỗi? Chỉ xin lỗi là xong sao? Đối với em, anh là cái thá gì?

Nó biết nếu muốn đạt được ước mơ thì lúc này không phải là lúc để tình cảm lên ngôi, nó lạnh lùng đáp:

- Xin lỗi, nhưng em thấy không có lý do gì em phải báo cáo mọi dự định của em cho anh cả, anh đâu phải bố em?

- Em... Anh không đáng một ký lô nào trong trái tim em ư?

- Xin lỗi, nhưng đúng là không...

Phong đang khóc, nó không hề nhìn nhầm, từng giọt nước mắt anh đang rơi xuống. Xin anh, đừng như vậy...em đau...Thượng đế ơi, con cầu xin người, đừng để người con yêu phải đau khổ nữa...

- được...vậy...tạm biệt em. Chúc em thành công...

Phong quay người, lên xe bỏ về. Nó nhìn theo anh, muốn cất tiếng gọi nhưng không thể...mày không thể vừa đâm người ta một nhát rồi lại cầm máu cho người ta được, Zin Zin ah...cố lên...

- Có cần thiết phải thế không?

Mải đưa mắt theo anh, nó không nhận ra lão Zun đã đứng sau nó từ lúc nào. Lúc này nó mới khuỵu hẳn xuống, bắt đầu khóc, khóc như mưa...

- Zin...Zin ah...

Nó bám chặt lấy tay áo của lão Zun, nấc lên từng hồi.

- Zun Zun ơi...anh ấy đi thật rồi...không muốn nhìn mặt em nữa rồi...vĩnh viễn không muốn gặp em nữa rồi...em đau... đau lắm...

Lão Zun ôm lấy nó, vỗ về:

- Anh biết, Zin Zin à...em cứ khóc đi...có anh ở đây...

--------------------------------





--------------------------------

" Show me you love me

Why did you leave me, all alone..."

Rain is calling...

- Anh à?

- Uh, anh đây. Em rỗi không?

- Đang ăn không ngồi rồi nè anh...

- gặp nhau nhé.

- Vậy...

- 999 chứ gì? Anh biết rồi.

......................................

- Ông chủ, cho em như mọi khi...

- Vậy còn anh chàng này?_ Hoàng chỉ vào Vũ.

- Cho anh ấy Pina Colada.

- Vẫn nhớ à?_ Vũ nháy mắt.

- Đương nhiên.

- Zin, anh chàng này là ai thế?

- Bồ cũ của em_ nó cười tinh nghịch

- Bồ...cũ...?_ Hoàng lắp bắp.

- Ủa, anh không biết ah? Uhm, cũng phải, lúc đấy anh vẫn đang là Hoàng rù phụ xe ha ha...

Nó phải câm ngay cái điệu cười không thể vô duyên hơn khi Vũ và Hoàng tự giới thiệu. Gớm, cái màn làm quen đúng là lịch sự sến, kính cẩn cứ y như là gặp đối tác quan trọng không bằng ấy.

- Chào cậu. Tôi là Vũ.

- Vâng, chào anh. Em là Hoàng.

- Bằng tuổi đó_ nó chen vào.

- ơ, vậy ah?

....................................

- Anh nghe nói em sắp sang Mỹ?

- Vâng. Ngày kia bay

- Vậy mà anh không biết đấy.

- Xin lỗi...em không báo cho anh.

- Bây giờ, mọi thông tin về em đều phải nghe qua người khác, nản thật...

Vũ nói giọng tiếc nuối. Nó chẳng biết nói gì cả. Giờ nói gì cũng thành vô duyên cả, đương nhiên là nó mong Vũ hạnh phúc, cố lên anh...

- Thôi không nói lung tung nữa. Ngày kia em bay chuyến mấy giờ?

- 7h. Nhớ ra tiễn em đấy.

-...............

-...nha...nha..._nó kì kèo.

- Con nhóc này...vẫn như xưa, không thay đổi sao?_ Vũ phì cười. Nó cũng cười.
Về Đầu Trang Go down
https://tyton.forumvi.com
 
-Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 34
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
†ý†ởn.yourme.net :: †ruyện †een :: Ñụ Hôn Của Gió!-
Chuyển đến