†ý†ởn.yourme.net
Chỉ mất 2 phút bạn đã có ngay 1 tài khoản đẻ truy cập vào diễn đàn.†ý†ởn.yourme.net
Chúc các bạn một ngày thành công!
†ý†ởn.yourme.net
Chỉ mất 2 phút bạn đã có ngay 1 tài khoản đẻ truy cập vào diễn đàn.†ý†ởn.yourme.net
Chúc các bạn một ngày thành công!
†ý†ởn.yourme.net
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

†ý†ởn.yourme.net

Điểm Đến Của Sự Giải †oả Căng †hẳng...
 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 45

Go down 
Tác giảThông điệp
†ý†ởn
Admin
†ý†ởn


Tổng số bài gửi : 142
Join date : 11/08/2010
Age : 34
Đến từ : ¯™«...Học √iện Qúy †ộc... »™¯

-Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 45 Empty
Bài gửiTiêu đề: -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 45   -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 45 EmptyThu Oct 07, 2010 2:56 pm





- Bác sĩ, anh ấy...

- Bác sĩ...

- .....

Vị bác sĩ già tháo cặp kính, khẽ thở dài, nói:

- Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch nhưng bị rơi vào tình trạng hôn mê sâu. Chúng tôi đã cố gắng hết sức, có thể tỉnh lại và hồi phục hay không còn phụ thuộc vào ý chí của cậu ấy.

Jen khóc nấc lên. Nó phải cố gắng lắm mới giữ được thân hình chỉ chực đổ sụp của cô bạn. Dù nó cũng muốn khóc, dù nó cũng đau đớn, nhưng nó biết nó phải mạnh mẽ, nó phải làm chỗ dựa cho Jen...

............................

- Có một vật tôi thấy cậu ấy giữ chặt trong tay. Tôi nghĩ cậu ấy muốn chuyển cho ai đó trong hai cô.

Nó nhận lấy một hộp quà nhỏ từ tay bác sĩ, sững sờ khi thấy trong tấm thiệp đính kèm với món quà vỏn vẹn hai chữ: " Zin Zin" ...

Run run bóc lớp giấy gói bên ngoài, nó mở hộp. Bên trong là một sợi dây chuyền với mặt đá hình trái tim tuyệt đẹp cùng với một tờ giấy được gấp cẩn thận. Nó phải đưa tay lên bịt miệng ngăn tiếng nấc khi đọc những gì được viết bên trong. Một lá thư! Nét chữ gãy gọn quen thuộc của Joe như nhoè đi trước mắt nó. Anh viết bằng...TIẾNG VIỆT!

...................................

" Zin Zin yêu dấu!

Đừng hỏi vì sao anh gọi em là Zin Zin! Bí mật...

Đừng hỏi vì sao anh biết tiếng Việt! Bí mật...

Giáng sinh rồi đó cô bé! Đã cầu nguyện gì chưa?

Trước đây không bao giờ anh tin vào những điều ước. Vậy mà từ khi gặp em, anh đã biết ước rồi đấy.

Đừng hỏi anh ước gì! Bí mật....

Giờ thì hãy hỏi anh bí mật là gì đi! Có biết câu trả lời của anh là thế nào không?...

................Anh yêu em...................

Hãy để anh được ở cạnh em, được không cô bé?

P/S: Anh cứ tặng dây chuyền trước nhé. Sau này, anh sẽ tặng...nhẫn nếu em muốn ^^.

KT: Joe"

....................................

- Zin! Em sao vậy?

Tiếng Phong văng vẳng bên tai khiến nó giật mình. Nó đã khuỵu hẳn xuống từ lúc nào.

Lá thư ngắn của Joe làm cho nó cảm thấy mình là người có lỗi...Nhưng là lỗi gì thì nó cũng không rõ...Phải chăng...lỗi của nó...là ...không thể yêu anh?...Giá như có thể sở hữư trái tim mình một cách toàn diện...Giá như có thể tìm thấy mình trong những giấc mơ...

-------------------------------

Mệt mỏi thả mình xuống ghế sô pha trong phòng khách, nó chẳng buồn bật điện lên dù trong nhà nó tối mù.

- Sao em không bật điện lên? _ Phong hỏi.

Giờ nó mới nhớ ra sự có mặt của anh. Chuyện của Joe làm nó gần như quên bẵng mất cuộc hội ngộ của nó và anh. Nó hỏi, tỏ vẻ lãnh đạm:

- Anh sang đây làm gì?

- Tìm em?

- Tìm em làm gì? _ Nó gắt lên_ Chẳng phải em và anh đã nói rõ rồi sao?

- Zin...2 năm trôi qua rồi....anh vẫn tưởng rằng sự quay vòng của trái đất sẽ đưa em trở lại bên cạnh anh...nhưng anh đã lầm, và anh thì không thể chịu đựng nổi nữa. Anh yêu em! Anh không muốn cứ phải tự dối gạt chính mình mãi.

- Híp thế nào rồi? _ nó hỏi một câu chẳng mấy liên quan.

Phong im lặng, chắc anh thất vọng vì nó có vẻ chẳng mấy động lòng . Anh nói:

- Vẫn khoẻ! Cô ấy nói anh sang New York tìm em..

- Ra vậy...

Nó đứng dậy đi lên phòng nó ở tầng hai.

- Tầng 3 còn một phòng nữa. Anh lên đó ngủ.

- Zin! Nghe anh nói đã, không phải vì My nói mà anh...

- Không sao! _ Nó ngắt lời anh rồi tiếp tục bước tiếp.

Nó biết rằng thực sự Phong sang đây là vì nó. Nó thừa nhận rằng cái gọi là lòng của nó đã mềm nhũn ra khi anh ôm nó vào lòng, khi anh nói rằng anh đã sắp không thể đứng vững nổi khi nó vẫn không chịu quay về, khi hơi thở ấm nóng của anh phả không ngừng vào gáy nó. Nó thực sự muốn hét lên để anh biết rằng nó đã hạnh phúc đến thế nào khi anh đang ở đây, thực sự rất muốn...Nhưng...lúc này, Joe cần nó hơn anh!
Về Đầu Trang Go down
https://tyton.forumvi.com
 
-Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 45
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 15
» -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 31
» -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 47
» -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 16
» -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 32

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
†ý†ởn.yourme.net :: †ruyện †een :: Ñụ Hôn Của Gió!-
Chuyển đến