†ý†ởn.yourme.net
Chỉ mất 2 phút bạn đã có ngay 1 tài khoản đẻ truy cập vào diễn đàn.†ý†ởn.yourme.net
Chúc các bạn một ngày thành công!
†ý†ởn.yourme.net
Chỉ mất 2 phút bạn đã có ngay 1 tài khoản đẻ truy cập vào diễn đàn.†ý†ởn.yourme.net
Chúc các bạn một ngày thành công!
†ý†ởn.yourme.net
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

†ý†ởn.yourme.net

Điểm Đến Của Sự Giải †oả Căng †hẳng...
 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 46

Go down 
Tác giảThông điệp
†ý†ởn
Admin
†ý†ởn


Tổng số bài gửi : 142
Join date : 11/08/2010
Age : 34
Đến từ : ¯™«...Học √iện Qúy †ộc... »™¯

-Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 46 Empty
Bài gửiTiêu đề: -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 46   -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 46 EmptyThu Oct 07, 2010 2:57 pm




-----------------------------

Đã một tuần trôi qua, Joe vẫn chưa có dấu hiệu muốn tỉnh dậy. Jen thì gần như chuyển hẳn vào bệnh viện, chỉ về nhà ngày một lần để tắm rửa và ăn uống. Cô bạn thường ngày vẫn tươi tắn là vậy mà giờ trông ủ rũ và thiếu sức sống. Thiếu Joe, Jen gầy đi trông thấy, đến nỗi nó phải gắt lên:

- Jen! Cậu gầy quá. Cậu về nhà ngủ một giấc đi. Mình sẽ ở đây với anh Joe.

- Nhưng...

- Không nhưng nhị gì hết! Cậu về nhà đi. Nếu không anh ấy có tỉnh dậy cũng sẽ không nhận ra cậu đâu.

- Vậy...cảm ơn...

- Uhm, về ngay không thì bảo? _ nó nạt.

- Cảm ơn...

Cánh cửa phòng bệnh khép lại, tiếng bước chân của Jen nhỏ dần rồi im hẳn. Nó nhìn Joe, đôi mắt nhắm nghiền, làn da nhợt nhạt của anh làm nó thấy quặn thắt. Xiết nhẹ tay anh, nó khẽ nói:

- Em xin lỗi, Joey...

Nước mắt liên tục trào ra. Một chiếc khăn giấy khẽ chạm vào đuôi mắt nó khiến nó giật mình.

- Để anh lau nước mắt cho em, có được không?

Nó ngỡ ngàng nhìn anh một lúc lâu, rồi khẽ gỡ chiếc khăn giấy ra khỏi tay anh, thì thầm:

- Em tự làm được. Anh cứ về nhà trước đi...

- Anh muốn ở lại cùng em.

- Không cần đâu, thật đấy. Chìa khoá em để ở dưới chậu bách hợp trước cửa ấy.

- Vậy, anh về nhé. Tối anh sẽ mang cơm vào cho em.

- Cảm ơn anh.

Phong đi rồi, nó khẽ thở dài. Tại sao thói đời trớ trêu, chẳng thể nào cho nó một cơ hội trọn vẹn? Tại sao cứ phải hành hạ nó, tại sao lại để mọi người phải tổn thương vì nó? Tại sao...

Những ngón tay của Joe đang nằm trong tay nó khẽ cựa quậy. Nó vội ngẩng lên nhìn. Joe dần dần mở mắt một cách khó nhọc.

- Cindy...

- Anh tỉnh rồi...tỉnh rồi....Bác sĩ! Bác sĩ...

---------------------------------

Chẳng thể nào tả nổi niềm vui khôn xiết của nó và Jen. Lúc tận mắt nhìn thấy Joe đã tỉnh, Jen đã nhảy cẫng lên ôm chầm lấy nó, nước mắt tèm lem mà không nói nên lời.

Joe tuy đã tỉnh nhưng bác sĩ nói phải nằm viện thêm để tiện theo dõi. Phong vẫn đều đặn theo nó vào thăm Joe dù nó nói là không cần thiết. Anh tuyệt nhiên không hỏi nó Joe là ai và nó thầm cảm ơn anh vì điều đó. Thật khó có thể nói rõ cho anh mối quan hệ giữa nó và Joe, hơn nữa nó cũng không muốn nói. Joe với nó không phải là một người bạn bình thường mà là một người bạn đặc biệt, nó coi Joe như một ông anh trai thực sự, còn nó đối với Joe thì... Có lẽ Phong cũng đã lờ mờ đoán ra tình cảm của Joe dành cho nó...

-------------------------------

1 tuần sau

- Cindy! Sao em không đeo?

- Đeo gì cơ ạ?_nó hỏi

- Sợi dây chuyền anh tặng.

Joe đột ngột nhắc đến sợi dây khiến nó lúng túng...

- Em...em...

Nó ngước nhìn Phong. Anh hiểu ý nên lẳng lặng ra khỏi phòng.

- Em ...nghĩ sao? _ Joe ấp úng, đôi tai dần chuyển sang đỏ lựng.

- Em...

- Là anh chàng đó à?

- Dạ?

- Người được đính kèm biểu tượng sweet heart trong friendlist của em?

- Anh...sao anh biết?

- Anh xin lỗi...

- Anh ăn cắp pass hòm thư của em?

Joe không nói gì mà chỉ gật đầu. Nó cũng không nói thêm gì nữa.

.......................

- Anh còn cơ hội không?

- Joe à...em...em không biết...

- Anh hiểu...anh chờ được...

- Em xin lỗi...

- Anh hiểu mà.

Ánh mắt chân thành của Joe làm nó thấy tim nó như bị đè nặng, cảm giác day dứt không yên khiến nó thấy khó chịu, thực sự nó không biết phải làm sao nữa...

----------------------------------------

Bữa tối diễn ra trong không khí căng thẳng hết sức. Phong và nó đều không nói gì, chỉ lặng lẽ ăn, lặng lẽ dọn dẹp...

Đột nhiên Phong lên tiếng khi nó đang thu hồi nốt số bát đĩa để cho vào bồn rửa:

- Mai anh sẽ về nước... Đã book vé máy bay rồi. Chuyến 9h sáng.

- Uh..uhm...vậy à?

- Em có ra sân bay tiễn anh không?
Về Đầu Trang Go down
https://tyton.forumvi.com
 
-Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 46
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 8
» -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 24
» -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 40
» -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 9
» -Ñụ Hôn Của Gió! _ Tập 25

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
†ý†ởn.yourme.net :: †ruyện †een :: Ñụ Hôn Của Gió!-
Chuyển đến